Dũng
06-Aug-2008, 11:18 PM
_ Thôi chúng ta chia tay vậy… – Hắn nói với nhỏ.
_ Đừng mà, đây chỉ mới là lần thứ… – Nhỏ khóc lóc.
_ Lần thứ ba rồi! Thôi, đừng nói nữa, tớ không phải không thấy đâu, tớ chỉ vờ suốt từ ngày hôm ấy đến giờ, tớ vẫn mong cậu sáng suốt, tỉnh táo, vậy mà, lúc nãy…
_ Cậu… – Nhỏ không nói được nên lời.
_ Tạm biệt! Đừng bao giờ gặp tớ nữa, chúc cậu luôn vui vẻ bên tên đó! – Nói rồi hắn ngoảnh mặt đi.
_ Tớ sẽ đợi…– Nhỏ nói.
Hắn vẫn bước đi không ngoảnh lại. Cơn gió mùa thu thổi mạnh trong trái tim tan vỡ của hai con người, đã từng rất hạnh phúc, đã từng rất lãng mạn, có thể gọi họ là một cặp trời sinh mà ai cũng biết. Nhưng đã có một người lừa dối trong tình yêu…
Hắn đi rồi, nhỏ khuỵu chân xuống, khóc một cách đau khổ. Vô tình, lướt nhẹ, hắn bước. Dưới cơn mưa chiều. Đến một ngã tư nọ, một chiếc xe hơi chạy ngang, có cậu thanh niên trong đấy, nhìn hắn, hắn nhìn lại, hai con mắt, dường như cùng một tâm trạng, thoáng chốc, rồi biến mất…
Lớp 11A6.
_ Ê mày, thằng Josh bỏ con Jen rồi mày ơi! – Một đứa con trai nói.
_ Hả, cái gì, đừng có xạo, hai tụi nó đang rất hạnh phúc cơ mà! – Đứa kia trả lời.
_ Thiệt một trăm phần trăm, mày không thấy thằng Josh nó ngồi buồn suốt cả buổi sao?
_ Chắc là do con điểm Toán hôm qua đấy mà!
_ Chín điểm mà buồn gì mày, khùng quá!
_ Ê hai tụi bây, Josh bỏ Jen rồi mày ơi! – Một đứa khác vội vã vừa chạy tới vừa nói.
_ Lại thêm một đứa phao tin đồn nhảm nữa, tụi bây tin tao méc Jen đập tụi bây một trận không?– Đứa kia nói.
_ Lại không tin nữa, con Jen nó ngồi khóc sướt mướt trong nhà vệ sinh nữ kìa!
_ Ủa, mày là nam mà?
_ Trời ơi! Tụi con gái nó kháo nhau đồn ầm lên kìa!
Thế là trong vòng không đầy hai giờ, chuyện cặp đôi “Josh và Jen” bị tan vỡ đã được lan rộng ra phạm vi toàn trường, mọi người đều sửng sốt. Trong khi đó, hắn vẫn ngồi trong góc bàn dãy cuối cặm cuội lấy vở ra làm những bài tâp còn sót ngày hôm qua, không nói gì. Và “Reng….”, tiết học bắt đầu. Đó là ngày thứ sáu, ngày học cuối của một tuần, đúng 365 ngày từ khi hắn và nhỏ quen nhau…
Thứ bảy, chủ nhật trong âm thầm trôi qua…
Lớp 11A6.
_ Con Jen chuyển trường rồi tụi bây ơi! – Giọng một đứa vang lên.
_ Nghe nói để cố quên hình bóng của thằng Josh. – Một giọng khác đáp.
_ Mà có ai biết tại sao hai đứa đó bỏ nhau trong vậy?
_ …– Một màn yên tĩnh bao trùm.
_ Ê tụi bây, tao nghe nói có một thằng khác vừa mới chuyển trường qua đây học nè! Ngay lớp kế bên đó! – Một đứa con khá nói.
_ Ừ ha! Đúng rồi! Nghe mấy đứa con gái khác nói nó đẹp trai lắm, lại học giỏi nữa. Hình như gần giống với thằng Josh nhà ta đó!
Hắn ngẩng đầu lên.
_ Chúng ta sẽ có một cuộc cạnh tranh khá gây cấn đây!
… Chuyện cậu học trò mới chuyển trường đến gây khá nhiều chuyện để bàn luận. Và dường như chuyện của hắn và nhỏ đã đi vào quá khứ. Thế cũng tốt thôi, thế là cuộc sống của hắn lật sang trang mới.
“Reng…”.
_ Thôi vào học kìa tụi mày!
_ Ừ!
Buổi học bắt đầu.
“Tích tắc, tích tắc…”, tiếng kim đồng hồ chậm rãi quay, từ từ, chầm chậm. Và “Reng…”, tiếng chuông báo hiệu kết thúc một ngày học. Đám học sinh trong trường chạy ồ ra như ong vỡ tổ, duy chỉ có hắn chậm rãi bước từng bước buồn chán ra ngoài cổng trường.
*Hai ánh mắt nhìn nhau*, “Người này…”, hai người cùng một suy nghĩ.
Hắn bước lại gần cậu học sinh ấy, ngỏ lời:
_ Chào, hình như là cậu…
_ Vâng, tớ là học sinh mới chuyển trường đến đây. – Cậu đáp.
_ Ồ! Nhưng hình như…
_ Hình như chúng ta đã có lần gặp nhau đúng không nhỉ?
_ Ừ, đúng rồi, lúc nào ấy nhỉ?
_ Trời mưa… Xe hơi… Ánh mắt… Thoáng chốc…
_ A, tôi nhớ rồi, lúc đó…
_ Tớ thấy cậu lúc đó có vẻ buồn.
_ Vâng, lúc đó tôi buồn thật, và cũng là lí do tôi đứng đây, vào buổi chiều này. Tôi vẫn chưa muốn về sớm.
_ Tớ biết rồi, có phải là Jen…?
_ … – Hắn không nói. – Mà cậu tên gì? – Hắn đánh trống lảng.
_ Joshep, Joshep William.
_ Tên nghe có vẻ đẹp đấy! Còn tôi tên Josh, Josh Baker.
_ Tên cậu cũng vậy, nghe có vẻ giống tên tớ quá nhỉ? Mà thôi, tớ về đây, xe của tớ tới rồi, hẹn gặp cậu ngày mai nhé!
_ Ừm, tạm biệt!
_ Đừng mà, đây chỉ mới là lần thứ… – Nhỏ khóc lóc.
_ Lần thứ ba rồi! Thôi, đừng nói nữa, tớ không phải không thấy đâu, tớ chỉ vờ suốt từ ngày hôm ấy đến giờ, tớ vẫn mong cậu sáng suốt, tỉnh táo, vậy mà, lúc nãy…
_ Cậu… – Nhỏ không nói được nên lời.
_ Tạm biệt! Đừng bao giờ gặp tớ nữa, chúc cậu luôn vui vẻ bên tên đó! – Nói rồi hắn ngoảnh mặt đi.
_ Tớ sẽ đợi…– Nhỏ nói.
Hắn vẫn bước đi không ngoảnh lại. Cơn gió mùa thu thổi mạnh trong trái tim tan vỡ của hai con người, đã từng rất hạnh phúc, đã từng rất lãng mạn, có thể gọi họ là một cặp trời sinh mà ai cũng biết. Nhưng đã có một người lừa dối trong tình yêu…
Hắn đi rồi, nhỏ khuỵu chân xuống, khóc một cách đau khổ. Vô tình, lướt nhẹ, hắn bước. Dưới cơn mưa chiều. Đến một ngã tư nọ, một chiếc xe hơi chạy ngang, có cậu thanh niên trong đấy, nhìn hắn, hắn nhìn lại, hai con mắt, dường như cùng một tâm trạng, thoáng chốc, rồi biến mất…
Lớp 11A6.
_ Ê mày, thằng Josh bỏ con Jen rồi mày ơi! – Một đứa con trai nói.
_ Hả, cái gì, đừng có xạo, hai tụi nó đang rất hạnh phúc cơ mà! – Đứa kia trả lời.
_ Thiệt một trăm phần trăm, mày không thấy thằng Josh nó ngồi buồn suốt cả buổi sao?
_ Chắc là do con điểm Toán hôm qua đấy mà!
_ Chín điểm mà buồn gì mày, khùng quá!
_ Ê hai tụi bây, Josh bỏ Jen rồi mày ơi! – Một đứa khác vội vã vừa chạy tới vừa nói.
_ Lại thêm một đứa phao tin đồn nhảm nữa, tụi bây tin tao méc Jen đập tụi bây một trận không?– Đứa kia nói.
_ Lại không tin nữa, con Jen nó ngồi khóc sướt mướt trong nhà vệ sinh nữ kìa!
_ Ủa, mày là nam mà?
_ Trời ơi! Tụi con gái nó kháo nhau đồn ầm lên kìa!
Thế là trong vòng không đầy hai giờ, chuyện cặp đôi “Josh và Jen” bị tan vỡ đã được lan rộng ra phạm vi toàn trường, mọi người đều sửng sốt. Trong khi đó, hắn vẫn ngồi trong góc bàn dãy cuối cặm cuội lấy vở ra làm những bài tâp còn sót ngày hôm qua, không nói gì. Và “Reng….”, tiết học bắt đầu. Đó là ngày thứ sáu, ngày học cuối của một tuần, đúng 365 ngày từ khi hắn và nhỏ quen nhau…
Thứ bảy, chủ nhật trong âm thầm trôi qua…
Lớp 11A6.
_ Con Jen chuyển trường rồi tụi bây ơi! – Giọng một đứa vang lên.
_ Nghe nói để cố quên hình bóng của thằng Josh. – Một giọng khác đáp.
_ Mà có ai biết tại sao hai đứa đó bỏ nhau trong vậy?
_ …– Một màn yên tĩnh bao trùm.
_ Ê tụi bây, tao nghe nói có một thằng khác vừa mới chuyển trường qua đây học nè! Ngay lớp kế bên đó! – Một đứa con khá nói.
_ Ừ ha! Đúng rồi! Nghe mấy đứa con gái khác nói nó đẹp trai lắm, lại học giỏi nữa. Hình như gần giống với thằng Josh nhà ta đó!
Hắn ngẩng đầu lên.
_ Chúng ta sẽ có một cuộc cạnh tranh khá gây cấn đây!
… Chuyện cậu học trò mới chuyển trường đến gây khá nhiều chuyện để bàn luận. Và dường như chuyện của hắn và nhỏ đã đi vào quá khứ. Thế cũng tốt thôi, thế là cuộc sống của hắn lật sang trang mới.
“Reng…”.
_ Thôi vào học kìa tụi mày!
_ Ừ!
Buổi học bắt đầu.
“Tích tắc, tích tắc…”, tiếng kim đồng hồ chậm rãi quay, từ từ, chầm chậm. Và “Reng…”, tiếng chuông báo hiệu kết thúc một ngày học. Đám học sinh trong trường chạy ồ ra như ong vỡ tổ, duy chỉ có hắn chậm rãi bước từng bước buồn chán ra ngoài cổng trường.
*Hai ánh mắt nhìn nhau*, “Người này…”, hai người cùng một suy nghĩ.
Hắn bước lại gần cậu học sinh ấy, ngỏ lời:
_ Chào, hình như là cậu…
_ Vâng, tớ là học sinh mới chuyển trường đến đây. – Cậu đáp.
_ Ồ! Nhưng hình như…
_ Hình như chúng ta đã có lần gặp nhau đúng không nhỉ?
_ Ừ, đúng rồi, lúc nào ấy nhỉ?
_ Trời mưa… Xe hơi… Ánh mắt… Thoáng chốc…
_ A, tôi nhớ rồi, lúc đó…
_ Tớ thấy cậu lúc đó có vẻ buồn.
_ Vâng, lúc đó tôi buồn thật, và cũng là lí do tôi đứng đây, vào buổi chiều này. Tôi vẫn chưa muốn về sớm.
_ Tớ biết rồi, có phải là Jen…?
_ … – Hắn không nói. – Mà cậu tên gì? – Hắn đánh trống lảng.
_ Joshep, Joshep William.
_ Tên nghe có vẻ đẹp đấy! Còn tôi tên Josh, Josh Baker.
_ Tên cậu cũng vậy, nghe có vẻ giống tên tớ quá nhỉ? Mà thôi, tớ về đây, xe của tớ tới rồi, hẹn gặp cậu ngày mai nhé!
_ Ừm, tạm biệt!