Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên về rất sớm, và tôi gọi điện thoại cho cậu ấy:
- Cậu đến đón mình được chứ?
- Được, đợi mình 5' (5 phút)
- Nhanh lên đấy nhé?
3 giờ chiều tôi đợi mãi, ...5'..10'...15'... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
- Cậu làm gì mà lâu thế, sao không ăn, không ngủ rồi tắm luôn đi
- Mình xem một chương trình tivi
- Cái gì? tivi? tôi leo lên xe cậu ta và không nói gì, suốt đoạn đường về nhà.
Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, nhưng tôi có cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từ trái tim,
chỉ là lời nói cho qua thôi.
.... Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59, rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi và xin lỗi,
tôi có cảm giác cậu ấy có chuyện gì đó nhưng không nói với tôi.
Và tiếp tục, "mình xin lỗi" cho đến khi tôi không thể nghe thêm lời nào... tôi đập máy và hét vào điện thoại, đó là lời xin lỗi thứ 99.
Từ đó tôi và cậu ấy không gặp nhau nữa, nhiều khi nghe thấy điện thoại nhưng tôi không thấy đầu dây bên kia trả lời,
tôi biết là cậu ấy đã gọi nhưng tôi vẫn không thèm để ý đến.
Đến một hôm khi không thể chịu thêm được tình trạng này, tôi đã đến trường cậu ấy, tôi ngó vào lớp nhưng không gặp cậu ấy,
bạn cùng lớp nói là cậu ta đã vào bệnh viện. Tôi chạy nhanh nhất có thể để vào bệnh viện.
Chuyện gì vậy? sao không gọi điện thoại cho mình, tôi vừa ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và òa khóc, tôi khóc lạc cả giọng.
Cậu ấy lấy hết sức lực có thể và nói "mình xin lỗi" và cuối cùng cậu ấy nhắm mắt lại.
Tôi la toáng lên "đừng có mà xin lỗi, cậu mở mắt ra đi..." Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy và kéo.
"Tại sao cậu lại xin lỗi, tại sao cậu không giải thích???
đừng có xin lỗi... cậu mà không mở mắt là tôi sẽ không bao giờ tha lỗi cho cậu đâu... không bao giờ.
Đó là lời xin lỗi thứ một trăm.
Cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với căn bệnh ung thư máu... nhưng cậu ấy vẫn luôn sống trong trái tim của tôi... mãi mãi...
Và một tháng sau mẹ cậu ấy đưa cho tôi 01 hộp đựng những tờ giấy, trong đó ghi lại tất cả những lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.
"... lần thứ nhất.. mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà thì mình thấy chóng mặt quá,
nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu, cậu tha lỗi cho mình nha!"
" lần thứ 2.... "
" lần thứ 3...." ......Lần thứ 100, là lời xin lỗi cậu ấy viết trước khi tôi đến bệnh viện.
"Mình xin lỗi, mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng một ngày nào đó sẽ khác đi, mình xin lỗi...."
Kèm theo đó là bức hình cậu ấy chụp trong xanh xao nhưng vẫn tươi cười.
Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không có ở bên cạnh, MÌNH XIN LỖI.
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Bách ơi cảm động quá, cô bạn đó quả thật đã ko coi trọng những gì mình có trước mắt,và thế là đã mất đi 1 người bạn tốt. Lời xin lỗi cuối cùng như lời hối hận thì đã quá muộn rồi
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Trích:
Nguyên văn bởi
mario2710
Bách ơi cảm động quá, cô bạn đó quả thật đã ko coi trọng những gì mình có trước mắt,và thế là đã mất đi 1 người bạn tốt. Lời xin lỗi cuối cùng như lời hối hận thì đã quá muộn rồi
Có phải cô bạn đó ko biết quý những j` trước mắt đâu. Chuyện ko do lỗi tại ai cả. Cô bé nớ đâu có biết chuyện. Giả sử như 1 người trước kia luôn luôn tốt với mi, đúng hẹn với mi, giờ đây lại càng ngày càng tỏ ra xa lạ hơn, có nhiều điều bí ẩn hơn mà mi chẳng thể tìm ra....-> khoảng cách giữa mi và hắn càng lúc càng xa hơn, mi cố tìm hiểu nhưng hắn chỉ nói qua loa cho xong chuyện.........
Ngày một ngày 2 thì còn chịu được, nhưng cả 1 thời gian dài, mi liệu có chấp nhận?
Chuyện ni là 1 chiện đau lòng, nhưng là chiện ngoài ý muốn, tau nghĩ đôi bạn ni thật là ko có duyên với nhau...chắc là kiếp sau gặp lại............
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Nhưng tau nghĩ có phải chữ TÔI của cô bạn đó quá lớn ko. Có lẽ cậu kia đến trễ để bạn mình đợi lâu nhưng cũng chẳng phải cố ý gì mà cậu ấy đã xin lỗi rồi mà. Đáng ra như thế thì nên tạm chấp nhận rồi, thế nhưng vì cái chữ TÔI cô ấy đã để người bạn ấy đợi quá lâu, có phải là quá ích kỉ ko.
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Trích:
Nguyên văn bởi
mario2710
Nhưng tau nghĩ có phải chữ TÔI của cô bạn đó quá lớn ko. Có lẽ cậu kia đến trễ để bạn mình đợi lâu nhưng cũng chẳng phải cố ý gì mà cậu ấy đã xin lỗi rồi mà. Đáng ra như thế thì nên tạm chấp nhận rồi, thế nhưng vì cái chữ TÔI cô ấy đã để người bạn ấy đợi quá lâu, có phải là quá ích kỉ ko.
Ko phải là cái tôi của cô bạn ấy quá lớn, nhưng đúng là cô bạn ấy đã có một chút tự ái khi cứ phải nghe mãi những lời xin lỗi như vậy. Nhưng nếu U hỉu là cô bạn ấy ko đủ tự tin, ko đủ can đảm để nói chuyện với cậu bạn một cách thẳng thắn và rõ ràng, để rồi sự im lặng của cả hai đã làm tăng thêm những hiểu lầm, buồn bực, để khỏang cách giữa họ ngày càng lớn, thì U sẽ thấy đáng thương hơn là đáng trách. "Giá như mỗi chúng ta đều có đủ can đảm để nói thật lòng mình..."
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Nói như mi cũng đúng thôi. Nói chung nếu đã là bạn thì cần bít tha thứ giàu lòng vị tha. Phải chăng cố ấy chịu nói gì thì hay bít mấy. Sự im lặng quả là đáng sợ càng im lặng thì cang xa cách nhau hơn, mình trải qua cái này rồi nên mình biết. Mong rằng các bạn hãy nói hãy nói đi dù chỉ là một lời .............
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Trích:
Có lẽ cậu kia đến trễ để bạn mình đợi lâu nhưng cũng chẳng phải cố ý gì mà cậu ấy đã xin lỗi rồi mà. Đáng ra như thế thì nên tạm chấp nhận rồi, thế nhưng vì cái chữ TÔI cô ấy đã để người bạn ấy đợi quá lâu, có phải là quá ích kỉ ko.
Tau đồng ý với chú cận ở điểm ni. Cô gái trong chiện hình như hơi ít quan tâm đến cậu bạn...hy vọng pà kon rút ra đc những bài học cho mình...dành sự quan tâm cho nhau nhìu hơn dù răng cũng đâu thiệt j:cool:
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
càng đọc bài ni càng thấy có cái chi đó giống như chiện của ta.....hơ hơ....bùn hèo
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Huhu, chán quá, mún nói nhìu mà nói hem dc buồn hè....
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
ời, chán thiệt. Có nhiều điều muốn nói nhưng sao chẳng thể cất thành lời.
Hiểu nhầm....Sao lại cũng là hiểu nhầm giống như mình....hơ hơ...chừ mới thành ra ri...... :(
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Hơhơ...noái trực típ kô đc thì mình nóai gián típ...hehe..thời đại công nghệ thông tin mờ lị..haha
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Điểm cốt yếu ở đây ko phải là nói hay ko nói mà là đã thật sự hiểu nhau chưa. Nếu hỉu thì ko cần nói cũng thấy dc rồi...
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Trích:
Nguyên văn bởi
mario2710
Điểm cốt yếu ở đây ko phải là nói hay ko nói mà là đã thật sự hiểu nhau chưa. Nếu hỉu thì ko cần nói cũng thấy dc rồi...
Thiệt à? Có thiệt như rứa ko? Chẳng lẽ....ko hiểu nhau thật à? Có nhiều khi thấy ông trời thật nhẫn tâm....đưa đẩy con người ta đến những cảnh ngộ chẳng thể cứu vớt đc :(
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
sao mà mọi ng` nói chiện bùn vậy? đc ở gần nhau là quý lắm rùi, sao chẳng biết giữ gìn? túm lại là, tất cả, đều do mình cả thôi. hoàn cảnh cũng chỉ là chất xúc tác nhất định, quan trọng vẫn là do mình í
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Ừ, em nói phải. Có lẽ mình nên trân trọng những j đang có, để mai này sẽ không phải hối hận.
1 lời nói, 1 lời nói đáng lẽ đã có thể cứu vớt được tất cả. Chỉ một lời thôi, đáng lẽ đã không chia 2 đường như thế này. Nhưng có lẽ đã không ai đủ tỉnh táo để nói ra..... :(
Chỉ 1 "lời chưa nói".....bây h mảnh tình chia đôi :(
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Tau cũng muốn nói lắm chứ, nhưng chi ít thì bên kia cũng phải nói cái chi, mình nói mà bên kia ko nghe thì có phải làm phiền bạn ko nhỉ...Ước gì bạn nói thì tốt bít mấy.
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
1 cái vòng lẩn quẩn, rõ khổ!
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Trích:
Nguyên văn bởi
mario2710
Tau cũng muốn nói lắm chứ, nhưng chi ít thì bên kia cũng phải nói cái chi, mình nói mà bên kia ko nghe thì có phải làm phiền bạn ko nhỉ...Ước gì bạn nói thì tốt bít mấy.
Hơ hơ, mi đang....đề cập ai zị?
Mà ai noái là không nghe mô hèo....
Cả 2 đứa, đứa mô cũng rụt rè, không dám nói, lại nghĩ rằng bên kia không thích mình (trong khi tình cảm xuất phát từ cả 2) hic, rứa thì mần răng giải quyết đây
Hic, tau không mần răng mở lời được, noái trên mạng đủ khó, đừng noái là ở ngoài.....:(
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
Cô gái trong chuyện nớ giống tau : không phải là đứa mạnh mẽ (vì rứa nên luôn tỏ ra mạnh mẽ, lạnh lùng, nhiều khi đanh đá. hơ hơ).Con gái là rứa, đứa mô càng cố tỏ ra mạnh mẽ thì lại là đứa càng yếu đuối (trừ những đứa có cá tính mạnh mẽ thiên bẩm)... Con chai chả hỉu nơi.....
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
????? Tau có nói mi đâu, ấy là nói triết lý rứa thôi vô xì păm với bây qua lại rứa đó...Đề nghị chấm dưt topic này tại đây. Chuyển-->
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
tau có nói gì đâu, hic hic, chời đất.... -> pó tay ( đúng là con chai vẫn chả hỉu gì con gái)
Re: Lời xin lỗi thứ 100_ cảm động ghê
em hok hỉu 2 ng` nói chi hết luôn.