+ Reply to Thread
Trang 1 / 2 1 2 Cuối cùngCuối cùng
Hiển thị các kết quả từ 1 đến 10 của tổng cộng 12

Thread: officially [D.E.L.E.T.E]

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2006
    Đến từ
    1B Phan Đình Phùng
    Số Bài Viết
    3,508
    Like
    409
    Thanked 892 Times in 416 Posts

    Mặc định officially [D.E.L.E.T.E]

    officially [D.E.L.E.T.E]

    Tác giả: Mẹc

    Mưa....

    Những hạt nước mưa trắng xóa chảy nhạt nhòa và vội vã nghiêng nghiêng bên ô cửa sổ bằng kính. Nghi áp má mình sát tấm gương lạnh toát, cảm nhận sự lạnh lẽo của những khối mưa tạt một cách điên cuồng nhưng bất lực, ko làm sao có thể chạm đến đc Nghi. Nghi cười khẩy, bỗng dưng nó thấy tội nghiệp cho những hạt mưa, sao mà giống nó quá, cũng mạnh mẽ, cũng cuồng nhiệt, cũng thật lòng, vậy mà sao cố gắng mãi, cố gắng mãi mà vẫn ko thể nào đến đc với ng mình yêu, ko thể nào tìm kiếm một phút bình yên trong lòng mình. Nó nhìn những hạt mưa rơi, chảy thành dòng như những giọt nước mắt tuyệt vọng và ngu ngốc, vẫn cứ đâm đầu vào ô cửa kính, chỉ với ước mong đc chạm đến Nghi. Nghi đưa tay, đấm thình thịch vào ô cửa kính, âm thanh rầm rầm vang lên trong quán cà phê nhỏ, khiến Lys, cô bạn bé bỏng của nó giật mình:

    -Điên àh? Sao tự nhiên đập cửa kính quán tao vậy mày? Nhỡ cô tao biết thì cả tao với mày đều bị đuổi đó nhỏ.

    Nó cười: - xin lỗi, tao chỉ muốn cho những hạt mưa này vào trong đc thui, chứ để nó cứ đâm đầu một cách ngu ngốc mãi, tội nghiệp cho nó.

    Con bạn thở dài cái thượt với ý nghĩ điên rồ của Nghi, nó lắc đầu chặc lưỡi ra chiều thông cảm cho căn bệnh hoang tưởng của con bạn thân. Nhưng Lys cũng chẳng hơi đâu để ý đến những việc ngó ngẩn như thế, con nhỏ còn đang bận loay hoay với một tách cappuchino thơm lừng khách vừa gọi, để mặc Nghi ngồi đó, trở về với mưa, với tách cà phê ấm áp, với ánh nến mờ tỏ chỉ đủ soi sáng một phần gương mặt xa xăm và với bóng tối ngập tràn trong đôi mắt. Nó ngồi thu lu trong một góc nhỏ của quán cà phê, nhìn đăm đăm vào những hạt mưa đã ngớt, xa xa ngoài kia thành phố đã lên đèn, những vệt sáng nhỏ, dài, lâu lâu đen thẫm rồi lại bật sáng, rồi lại tắt ngúm, chìm vào trong miền ko gian đang bị bóng tối bao trùm dần dần. Bỗng chiếc di động của nó bật sáng, vang lên những giai điệu quen thuộc “Staring at the moon so blue, turning all my thoughts to you, I was without hopes or dreams,I tried to dull an inner scream but you saw me through…”. Nghi chộp lấy chiếc điện thoại. Trên màn hình bật sáng là một dãy số, nó chẳng mất đến 1s để nhớ thử xem đó là số của ai, nhanh chóng và chắc chắn, nó biết ng đó, anh - là một ai đó trong cái miền nhớ sâu thẳm của nó, là một ai đó mà nó chỉ dám mường tượng ra, chẳng dám nhớ một cách rõ ràng, đôi lúc Nghi sợ phải thừa nhận rằng cái hình bóng đó vẫn day dứt trong tâm thức nó. Tuy đã xóa tất cả tin nhắn, tất cả cuộc gọi, tất cả những gì liên quan đến anh trong máy, ước mong những việc làm đó có thể giúp nó quên đc anh. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu, có những số điện thoại cả đời Nghi ko thể nào nhớ đc, vậy mà có một vài số chỉ cần nhìn qua một lần là Nghi nhớ mãi, nhớ da diết và mong ngóng mỗi khi màn hình bật sáng lại là dãy số đó, thậm chí còn đc nó nâng niu iu thương đặt tên là anh iu, kưng iu và tô điểm thêm 1 trái tim đỏ đỏ. Nhưng bây giờ thì ko, chẳng có anh iu, kưng iu nào cả, cũng chẳng hề có trái tim đỏ đỏ nào cả, chỉ là một dãy số khô khan nhưng chừng đó thôi cũng đủ khiến nhỏ thổn thức.

    Chiếc di động im bặt. Lặng lẽ và ko một động tĩnh nào nữa. Nghi nhìn trân trân vào chiếc điện thoại, lòng rối bời những câu hỏi, “tại sao anh lại nhá máy cho nó?”, “có phải ở nơi nào đó anh đang nhớ về nó ko?”, “tại sao anh lại ko gọi nó nữa?”, “anh muốn nói gì với nó thế?”, “nó có nên nhắn tin lại hỏi anh muốn nói gì ko?”…, một loạt những câu hỏi dồn dập như thôi thúc nó nhắn tin lại cho anh. Nghi cầm chiếc điện thoại lên, bấm đến số cuối cùng, nhưng rồi nhỏ lại bỏ chiếc điện thoại xuống, quẳng qua một bên. Nghi ngồi tựa đầu vào tấm kính trong suốt, nhìn ra màn đêm đen đúa qua màn mưa mỏng manh âm ẩm. Nó quên mất, nó đã quyết định sẽ quên anh đi rồi mà, nó với anh bây h như 2 con người xa lạ, 2 đường thẳng bất chợt gặp nhau rồi lại tách ra và song song mãi mãi, anh cứ sống với những gì bao quanh anh, và nó sẽ sống trong thế giới của riêng nó, cái thế giới mà anh chẳng hề tồn tại. Anh đã làm nó đau quá nhiều, anh đã chẳng hiểu đc cho nó rằng nó yêu anh hơn tất thảy mọi thứ trên đời, rằng nó chỉ cần anh mà thôi. Nhiều lần nó giận anh, nhưng rồi lại chính nó phải xin lỗi và làm lành. Đôi lúc nó thấy mình quá nhu nhược nhưng biết làm sao đc, nó yêu anh cơ mà, nó chẳng hề muốn giận anh một chút nào cả, nó sợ cái sợi dây mong manh cuối cùng giữa anh và nó cũng ko còn…


    ***
    -Mình chia tay nhau đi!

    -Tại sao?-Nghi bàng hoàng sửng sốt.

    -Vì mình ko hợp nhau. Anh chỉ luôn làm em đau khổ, anh ko mang lại đc gì cho em cả.

    -Nhưng anh àh, tất cả những thứ em cần chỉ là anh mà thôi.

    -Anh đã quyết định rồi. Mình chia tay.

    Nghi thấy nó, ngồi lọt thỏm trong căn phòng tắm lênh láng ánh đèn vàng, trên tay là chiếc di động, trên mặt là nước mắt lấm lem, và đọng lại nơi đáy mắt là một miền sâu thẳm vô hồn. Môi Nghi mấp máy, nó muốn nói một cái gì đó, nhưng âm thanh nghẹn ứ ở cổ họng, ko thể thoát ra ngoài. Nó thấy nó cứ ngồi thế mãi, gặm nhấm sự việc vừa xảy ra một cách khó khăn, như ng ta ăn một ổ bánh mì khô cứng vậy.


    ***
    “You have a new message”

    “Anh đây, dạo này khỏe ko em? học hành thế nào rùi?”

    “Em khỏe. Ổn. Anh thì sao?”

    “Anh cũng bình thường. Em đã có ai đó chưa?”

    “Chưa. Còn anh?”

    “Àh, nói sao nhỉ? Anh có để ý một cô bạn, nhưng hình như cô ta ko thik anh thì phải”

    “Cô ấy là ng như thế nào? có đẹp ko? học giỏi ko anh?”

    “Cô ấy đẹp hơn em, học thì có lẽ ko bằng em đâu. Nhưng cô ấy hiền dịu, đáng iu, ngọt ngào. Anh thik con gái như thế…”

    Uh, mà Nghi thì chẳng hề dịu dàng, nữ tính, ngọt ngào tẹo nào cả. Nó điệu, con gái mà, nhưng lại ko muốn tỏ ra yếu ớt mỏng manh khiến ng khác phải thương hại. Nó cũng thường xuyên bắt nạt con trai, chẳng ai nó chịu thua kém. Có lẽ anh ko thik nó vì thế chăng?

    “Phải làm sao để cô ấy hiểu tấm lòng anh đc hả em?”

    “àh thì, anh cứ thế này…bla bla bla...”

    Sau hôm đó Nghi giận anh. Đành rằng trước đây đã có lần nó nói với anh rằng, nếu sau này 2 đứa ở xa nhau, lỡ mà anh có thik ai đó thì hãy thông báo cho nó, lúc đó nó sẽ chấp nhận lời chia tay của anh. Nhưng anh gọi cho nó không phải với mục đích chỉ để thông báo, mà còn để hỏi nó làm sao để kua đc cô bạn đó. Nghi thản nhiên chỉ bảo tận tình hết lời. Nhưng trong sâu thẳm con nhỏ thấy mình chẳng hề thoải mái chút nào, một chút gì đó ấm ức, thổn thức trào lên len lỏi trong trái tim bé nhỏ của nó. Nghi đau đớn. Nó khóc suốt một đêm dài. Sáng thức dậy trông nó chẳng khác nào panda, và tự nhủ sẽ quên anh đi, thôi ko nhắn tin nữa, thôi ko liên lạc nữa. Nó chẳng hề muốn bị đau thêm một lần nào nữa.


    ***
    “Staring at the moon so blue.Turning all my thoughts to you…”

    Missed call. Là anh. Từ ngày Nghi giận anh đến h cũng gần 2 tuần. Nó ko hiểu anh nhá máy nó để làm gì? Để xin lỗi ư? Nếu vậy sao anh ko gọi lại lần nữa? …

    Và lần nào cũng thế, những câu hỏi dồn dập lại thúc giục nó nhắn tin lại cho anh, nó quên mất rằng nó đã tự hứa với lòng sẽ quên anh đi, sẽ coi anh như ng xa lạ, chôn chặt mọi kí ức đẹp đẽ vào một nơi ko ai có thể bới lên đc. Tất nhiên, trừ nó. Nghi lại nhớ, lại cảm thấy những kỉ niệm đẹp đó vẫn còn hiển hiện đâu đây, nó thật sự ko thể ngăn cản đc những ngón tay bấm lia lịa trên phím điện thoại

    “Sao tự nhiên lại nhá máy em?”

    “Đơn giản là vì anh nhớ em. Ko đc sao?”

    Chỉ cần có vậy, nó túm lấy, bấu víu lấy chữ “nhớ” đó. Nghi vẽ ra trong đầu nó một sự huyễn hoặc viễn vông rằng chợt một ngày anh thấy nhớ nó, và nhận ra rằng nó là tất cả đối với anh. Nghi tuôn ra tất cả, những cảm xúc bấy lâu nay, và nó lại một lần nữa thấy mình trở lại căn phòng tắm lênh láng ánh đèn vàng, lại thấy nó ngồi lọt thỏm trong đó, nước mắt lăn dài trên má, ánh mắt vô hồn sâu thẳm.

    “Anh, có khi nào anh trở về bên em ko anh?”

    “Có thể. Đó là khi em ko yêu ai và cũng chẳng ai yêu anh. Lúc đó mình sẽ lại là 1 đôi”

    Nghi tức tối. Anh nghĩ nó là cái gì chứ? Anh khinh thường nó như thế ư? Đó là lần đầu tiên nó cảm thấy anh thật đáng sợ, anh chẳng hề yêu thương hay lo lắng gì cho nó. Anh chẳng nghĩ nó sẽ đau đớn như thế nào khi nghe câu nói đó. Anh chỉ như đang đùa cợt, một trò đùa độc ác mà anh chẳng ngại ngần thực hiện.


    ***
    Lại là missed call. Lại là trò chơi đó của anh. Anh nhá máy rồi lặng im. Để lại Nghi với bao câu hỏi rối bời. Và nó, như một con ngốc ko biết chừa, lật đật nhắn tin cho anh để chịu đựng một mình cảm giác đau đớn, day dứt, trở đi trở lại đay nghiến trái tim bé bỏng của nó.


    ***
    Một chiều chớm hè mát mẻ, Nghi tìm về con đường nhỏ thân quen. Bất chợt Nghi gặp anh. Anh đi với một cô bạn, tất nhiên chẳng hề lẻ loi như nó. Nghi mỉm cười chào. Anh thì lúng túng thật sự. Cả 3 người trong một giây phút điên rồ nào đó tụ họp tại một điểm, và tạo ra sự oái oăm của số phận. Nghi cố tỏ vẻ bình thường. Anh chẳng hề giới thiệu cô bạn đó với nó. Mà Nghi cũng chẳng quan tâm đến cô ta, cô ấy là gì cũng đc, tên là Mai, Thảo, hay gì gì đó cũng đc, cô ấy là bạn gái của anh hay chỉ là bạn bình thường cũng chẳng có vấn đề gì. Vấn đề ở đây là anh chỉ nói chuyện với cô bạn đó, nói thì thầm, cười khúc khích. Bỗng nhiên Nghi cảm thấy nó là người thừa một cách vô duyên, Nghi nghĩ lẽ ra nó ko nên có mặt tại đó để cho 2 người có thể tự nhiên nói lớn hơn một chút, cười sảng khoái hơn một chút.

    Nghi rời bỏ con đường nhỏ, nó đạp xe một mình về nhà.. Lòng nặng trĩu những cảm xúc lẫn lộn. Khó chịu, bức bối, tức tưởi. Nó khóc một cách thảm thiết. Nó thấy hình như anh trong nó đang giãy giụa, cố bám lấy một cái gì đó để ko phải bị chôn vùi mãi mãi, để ko phải rơi xuống hố sâu của sự lãng quên. Và Nghi thấy nó đứng đó, bên bờ vực lãng quên, nó nhìn anh giãy giụa trong nỗi tuyệt vọng nhưng nó chẳng hề mảy may cảm động. Bỏ đi. Mặc kệ anh. Nó sẽ ko bao h nhu nhược nữa. Nó sẽ quên anh thật. Quên sạch tất cả những gì thuộc về anh. Officially [D.E.L.E.T.E]


    ***
    Chiếc di động lại vang lên giai điệu quen thuộc một lần nữa. Vẫn là dãy số khô khan đó nhấp nháy, hối hả. Nhưng Nghi ko bắt máy, mà ngồi lẩm nhẩm hát theo “Staring at the moon so blue, turning all my thoughts to you, I was without hopes or dreams,I tried to dull an inner scream but you saw me through…”. Nghi đợi cho đến một lúc nào đó, cái ng ở đầu dây bên kia nản chí, bỏ cuộc, và thôi ko nhá máy nó nữa.

    Chiếc di động tắt ngúm. Nghi với lấy chiếc máy màu đỏ chát xinh xinh, nhấn tìm reject list và đưa vào đó dãy số của anh. Vậy là từ nay chúng ta sẽ là 2 đường thẳng song song ko bao h gặp lại. Anh có tìm nó, có “bỗng một ngày nhận ra nó là tất cả của anh” hay anh thờ ơ, nó cũng chẳng hề quan tâm nữa. [DELETE]

    Nghi chợt nhớ lại giấc mơ tối hôm qua, một giấc mơ thật lạ. Nó quyết định đi thật xa, đến một nơi chẳng ai biết đến nó-với một người. Một người yêu thương nó hết mực, muốn cùng nó xây dựng một hạnh phúc bền lâu, tránh xa tất cả những cám dỗ của cuộc sống này. Và Nghi thấy mình cười, Nghi thấy mình nhí nhảnh, hồn nhiên và tươi vui như ngày xưa. Nụ cười đó, bây h sao mà hiếm hoi và tẻ nhạt đến thế. Nghi chợt nhận ra rằng, suốt những tháng ngày qua, nó luôn sống trong tâm trạng ảm đạm, lặng lẽ và buồn phiền. nó đã tự đánh mất đi chính bản thân lúc nào ko hay. Và người ấy, là một ai đó nhìn nó thật trìu mến, nhìn nó khắc khoải yêu thương. Nghi ko thể đoán đc ng đó là ai, nhưng có một điều mà nó biết chắc chắn, ng đó ko phải là anh. Chỉ là một người sẽ yêu nó hơn tất thảy mọi thứ trên đời. là hoàng tử của nó. Nó sẽ đi tìm.

    Khách trong quán vơi dần đi. Bóng đêm cũng đã xâm phạm thô bạo đến cái góc tối Nghi ngồi. Nó tựa đầu lặng lẽ nhìn ra bên ngoài khung cửa kính. Mưa đã ko còn nữa. cả không gian trở nên thoáng đãng hơn. Trò chơi cũng kết thúc. Lys đến bên cạnh nó, đốt thêm một ánh nến xinh, lung linh và thơm phức. Ánh mắt trong veo của nó nhìn con bạn đang ngồi đờ đẫn trong góc nhỏ xinh của quán cà phê. “Ngoài kia kìa, hãy ra ngoài đó, xinh tươi và tìm hoàng tử của mình đi”. Nghi bật cười, đôi lúc nhỏ bạn của nó sao mà đoán như thần đến vậy. Nó hỏi “Eh, hôm nay mất công tao đến đây dạy Kinh tế vi mô cho mày, mày phải đền đáp một tí đi chứ”. “Okey okey, có ngay em iu. Quà tặng từ con bạn thân iu quý của mày đây”. Nhạc vang lên, trào ra từ trong những chiếc loa tí xíu trên đầu nó, tràn ngập khắp căn phòng nhỏ ấm cúng. Giai điệu ngọt nào của “You took my heart away” lại vang lên, đều đều, nhẹ nhàng…

    Ở một góc tối nho nhỏ với ánh nến lung linh trong quán cà phê này, có 2 cô gái nhỏ nhắn, đang ngồi đắm mình miên man trong tiếng hát MLTR, chảy trôi theo những ca từ ngọt lịm

    Staring at the moon so blue
    Turning all my thoughts to you
    I was without hopes or dreams
    I tried to dull an inner scream but you
    saw me through

    Walking on a path of air
    See your faces everywhere
    As you melt this heart of stone
    you take my hand to guide me home and now
    I'm in love

    You took my heart away
    when my whole world was gray
    You gave me everything
    and a little bit more
    And when it's cold at night
    and you sleep by my side
    you become the meaning of my life

    “Bình yên nhé em…”



  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    139
    Like
    1
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    sặc, cái thằng Dũng heo ni, đã nói là ko có post lên 4rum mà. Huhu, post lên đây cũng có đứa mô đọc mô mi. tội cho tác phẩm của tao.



  3. #3
    Ngày tham gia
    Oct 2008
    Đến từ
    22 kiệt 36 đống đa-huế
    Số Bài Viết
    235
    Like
    120
    Thanked 40 Times in 19 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    Tao thấy hình ảnh của tụi bây trong đó(mi với hai thằng ex của mi)...
    Mà DELETE là đúng rồi đó
    Tao thích cái hình ảnh mưa tạt vào cửa kính ..hay lắm !!



  4. #4
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    2,505
    Like
    364
    Thanked 492 Times in 278 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    Trích Nguyên văn bởi Sunny View Post
    Tao thấy hình ảnh của tụi bây trong đó(mi với hai thằng ex của mi)...
    Mà DELETE là đúng rồi đó
    Tao thích cái hình ảnh mưa tạt vào cửa kính ..hay lắm !!
    Tau thì thích mưa tạt vô mặt hơn, vừa mát vừa phê
    Mẹc viết hay lắm, gửi đăng báo kiếm tiền chơi đi mi



  5. #5
    Ngày tham gia
    Oct 2008
    Đến từ
    22 kiệt 36 đống đa-huế
    Số Bài Viết
    235
    Like
    120
    Thanked 40 Times in 19 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    Đúng là những con người sợ tốn tiền điện thoại..chỉ nhá máy thôi..kiểu này tổng đài làm ăn thua lỗ chết



  6. #6
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    139
    Like
    1
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    hớ?
    hâhha, mi thik thì cứ gửi. chơ tao nhác ỏm i. nếu đc thì share. hêhhe
    bài nớ tao viết trong 1 buổi chiều đó. hâhha, nghĩ lại cũng thấy mình kỉ lục thiệt. ngồi nặn 1 hơi ra đc 1 bài, hoho



  7. #7
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    139
    Like
    1
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    huhu, bọn bey ơi, cho tao ý kiến cái nà. Tao mới bị nhận xét là ko hiểu tâm lý nhân vật, còn đc bonus thêm 1 lời khuyên là nên tìm sách tâm lý đại cương mà đọc. Sặc quá. Đã rứa còn bị nói là tiếng việt ko trong sáng (oác, đen tối chỗ mô ri trời???), cách xây dựng nhân vật nhợt nhạt, thắt nút lỏng lẻo. huhu, tơi bời khói lửa rùi. Cho tao ý kiến cái coi bey



  8. #8
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    125
    Like
    32
    Thanked 18 Times in 10 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    đứa mô dám chê
    tau đọc thấy hay ri mờ
    haiz, tâm trạng!



  9. #9
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    2,505
    Like
    364
    Thanked 492 Times in 278 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    Theo tau thì cứ gửi báo đi, đc đăng có tiền là ok
    tau gửi mà đc thì chia 80-20 đó hế



  10. #10
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Số Bài Viết
    139
    Like
    1
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Mặc định Re: officially [D.E.L.E.T.E]

    haha, tao 80 mi 20 ah há? ok liền. hahhah



Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts