Tưởng tượng...tình yêu chân thật của 1 người con trai trong suốt và đẹp đẽ như viên pha lê.
Tưởng tượng...người con gái hoàn toàn có thể cầm nắm những viên pha lê ấy.
Tình yêu [nặng]...và...pha lê [dễ vỡ]
Ấy thế mà người con gái cứ muốn cầm hai tay hai viên pha lê khác nhau. Một viên ánh tím lãng mạn, một viên hồng tươi chung thủy. Mắt vẫn ko ngừng tìm kiếm những viên pha lê khác.
Khó lắm...nặng lắm...ko cầm nổi đâu.
Ấy thế mà người con trai đến sau vẫn trao viên pha lê của mình cho cô gái đó. Mong đợi gì? Cô ta sẽ buông trái cầu pha lê cũ kĩ kia để đón nhận viên pha lê của anh bằng cả 2 tay sao?
Đau lắm...Rồi cũng sẽ có một trong hai chàng trai phải đau. Nếu ko muốn mình chịu thế nào...thì đừng làm cho người ta thế ấy.
Ấy thế mà...vẫn không ngăn lòng lại được. Vẫn trao...cho đến khi người con gái ko đủ sức giữ nổi hai viên pha lê tình tuyệt đẹp nữa thì...
Buông tay rồi sao?
Vỡ tan chưa?
Đau ko?
Ấy thế mà...người đang than khóc kia là ai? Nhìn gần lại thì hóa ra là kẻ đã vứt bỏ tình yêu.Cô ta khóc vì "Không còn lựa chọn nào khác"...khóc vì "rất tiếc" ... khóc vì có những người như [tôi đây] đang lên án cô,ghét bỏ cô.
Nếu ko muốn mình chịu thế nào...thì đừng làm cho người ta thế ấy.
Thở dài...vì cuộc sống bây giờ lắm lựa chọn quá!
Thở dài...vì có nhiều thứ để người ta so sánh nhau quá
Nếu một ngày nào đó...[người yêu tôi] cũng cầm trên tay hai viên pha lê...một viên cũ kĩ của tôi...một viên tươi sáng hơn của một ai đó...Liệu em có buông tay cho viên tươi sáng kia lăn xuống vỡ tan...hay là...
Thực sự...Tôi chưa rơi xuống mà đã cảm thấy đau.Chỉ mới nghĩ thôi đã cảm thấy đau rồi.
Đừng nhé! [1 tình yêu thôi]
Nếu không còn muốn giữ viên pha lê của anh nữa...hãy tìm cách đặt nó xuống nhẹ nhàng.
Rồi em muốn giữ 1 viên pha lê khác...anh sẽ ko oán trách.
Chỉ xin đừng làm đau nhau.....
(Dành tặng những tâm hồn dễ vỡ)
It's me^ ^