Rain có biết bài thơ thời gian của Văn Cao hôn, pót cho coi nà:
thời gian qua kẽ tay
làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong loàng giếng cạn
Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
và đôi mắt em
như hai giếng nước
đó là tiếng nấc khắc khoải của thời gian đó, bao nhiêu hụt hẫng, bao nhiêu yêu thương tan thành mây khói rồi