Cầu vồng bình yên
Mưa . Trời liên tục trút xuống thành phố những cơn mưa lớn .Tôi chạy đến khu chung cư cũ với túi nilông đưng bào tấm trong tay , sải chân nhảy một lúc hai ba bậc thang rồi mới dừng lại , đứng rất lâu trước cửa nhà cô gái , nước mưa từ mặt , từ áo nhỏ long tong . Đến khi đủ can đảm , tôi gõ nhẹ cửa .
Dung xuất hiên , mặt đỏ phừng và yếu ớt , bàn tay chưa tháo băng , tròn mắt nhìn tôi ngạc nhiên . Chưa kịp hỏi gì tôi , cô gái bỗng lảo đảo , phải bấu chặt vào cạnh tường . "Cô sao thế ?" - tôi hốt hoảng . "Tôi ngây ngất sốt từ hôm đó . Có lẽ do những vết cắt và mưa . Đừng bận tâm , tôi ổn mà !" - Dung gượng cười . Tôi cắn môi , đứng lặng . Cô gái mở rộng cánh cửa .
"Xin lỗi Dung , tôi không hề biết..." . "Chẳng sao , trong suy nghĩ của Đăng , tôi vẫn ổn và vững vàng . Thế là đủ !" . Tôi cúi đầu . Cô bật cười : "Nguyên đừng như thế . Dạo trước có nhiều chuyện xảy ra , tôi sốc mạnh , làm phiền Nguyên nhiều . Gần đây rảnh rỗi , thử sắp xếp lại mọi thứ trong đầu , thấy nó cũng không quá rối rắm như mình tưởng" .
Tạnh mưa . Cô gái đứng dậy mở toang cửa sổ , cánh cửa ngỡ như không bao giờ được chạm đến : "Nguyên , xem này !" . Ánh nắng sau mưa tràn vào phòng . Tôi chớp chớp mắt để thích ứng với luồng sánh mạnh đột ngột , nhận ra ngoài ô cửa là một tổ chim bồ câu . Có lẽ nó thuộc về ai đó ở khu nhà bên cạnh . Hai con chim trắng toát rụt rè thò cổ ra xem trời đã thật sự tạnh chưa . Rồi vững tin , chúng cùng nhau tung cánh lên bầu trời đầy nắng .
Dung đưc cho tôi hai chiếc gạt tàn thuỷ tinh lớn , sạch bóng . Có vẻ gần đây cô ấy thôi hút thuốc . Tôi vớt đám bèo tấm vừa mang đến thả vào đấy , đặt nó lên bệ cửa sổ . "Ở đây chúng sống tốt ! Dung sẽ mở cửa sổ thường xuyên chứ ?" . Cô gái mỉm cười .
Trên những nóc nhà lở lói của thành phố mọc lên cầu vồng sau mưa . Dung đặt bàn tay quấn băng trắng lên mép cửa sổ , hơi vươn người về phía trước : "Tôi đang nghĩ giá được chạm vào những tia cầu vồng ấy ! Còn Nguyên ?" . Tôi thì thầm : "Đây là định nghĩa "bình yên" hoàn hảo nhất mà tôi từng biết !" . Cô gái quay sang nhìn tôi lạ lùng rồi bật cười , tiếng cười nhẹ nhõm . Hơi thở của người đang sốt nóng bỏng ập vào má .
Chúng tôi yên lặng đứng cạnh nhau bên ô cửa sổ cũ kỹ ấy , thật lâu . Cầu vồng sau mưa bình yên lạ . Tôi toan nói một điều gì đó nhưng kiềm lại được . Rồi mọi thứ cần đến sẽ đến , như vòng tay siềt chặt cô gái và giọt nước mắt nóng bỏng của gã tôi dưới cơn mưa hôm nào , tự nhiên , lặng lẽ , chân thành .