Lặng lẽ bước đi mà tim tôi tan nát… Đầu óc tôi hok còn suy nghĩ đc gì cả… Chợt nghe có tiếng ai gọi với theo… Nhưng tôi hok để ý…!


-Này…! Khoan đã pé…! Chờ chị 1 chút…!


Có ai 1 đó đang nắm lấy tay tôi…! Nói với giọng gấp rút… và cuối cùng tôi cũng đã nhận ra người đó… Cô gái mà anh ấy đã chọn… Thật sự trong lúc này thì tôi chẳng mún thấy mặt cô ấy tí nào… tôi hok phãi là 1 người bất lịch sự tới nỗi nói thẳng vào mặt cô ấy…! Nhưng dường như cố ấy cũng hiểu đc điều đó qua nét mặt của tôi…


-Chị xin lỗi… Vì đã cướp mất bY từ em…! Nhưng… chị yêu bY…! Hiểu cho chị nhé pé…!


-Nhanh nào bOn…! Em còn có 1 cuộc họp wan trọng đấy…! - Tiếng bY gọi với theo chị bOn ...


-Thôi chào… Chị bận rồi… gặp lại sau…! Em đáng yêu…!


-Anh chờ em chút hok đc àh… Đang nói chuyện với pé bO mòh…! - Chị ấy chạy vội vã đến bãi đậu xe…


Chị ấy hiền và thật dễ shưƠng… Ai lại cố chấp như tôi chứ…! Nghĩ lại thấy mình thật ngốc… bO… Mày sao thế… cứng rắn lên nào… hok khóc… nhất định hok… Mưa… mưa rồi… tôi đi dưới mưa mà lòng đau hok thể tả… hok bít từ lúc nào nước mắt đã rơi… hòa vào mưa… tôi… sao thế… đã bảo là hok đc khóc… thôi… lần cúi thôi đấy… tha cho 1 lần nèy nữa thôi… Khóc đy bO… cho vơi hết nỗi pùn… Tôi khóc… tiếng khóc át vào tiếng mưa… nghe đau đớn làm sao… chợt nghĩ đến… câu nói của anh… tôi thấy mình cáng ngốc…


- Ngốc thật… Sao mình ngốc wá…!


Vâng… Đến bây giờ… thì em cũng đã hiểu… điều mà anh mún nói…! Khóc… sẽ mãi là khóc mà thôi… Sẽ hok thay đổi đc gì… Chỉ làm cho con người thêm yếu đuối…


Tôi cười… và nghĩ lại những lời mình nói lúc chiều… càng thấy giận bản thân… vì mình wá ngốc…


Tôi hận anh… bY àh…! Tôi hận anh…


Tạnh mưa… Tôi lang thang khắp nơi… Đã thấy lòng thanh thản hơn 1 chút…!


Bỗng bEn [ bạn thân tui đóa...! ]gọi đến… Hj`… Chợt nhận ra… tôi hok hề cô đơn…! Vẫn còn bEn bên cạnh đấy thôi…!