Làng Vũ Đại - Trương Thị Toét
Làng Vũ Đại-Một huyền thoại xa xưa
Tác giả: Trương Thị Tuyết.Làng Vũ Đại ngày ấy có một chàng trai ăn chơi tên là Chí Phèo, chỉ vì một lần say khướt Phèo đã lỡ lầm cướp mất đời xuân của Thị Nở, vốn là một cô gái ngây thơ, trong sáng, là con gái của một bần nống sống ở một góc vườn nhỏ trong đất của Bá Kiến là Lão Hạc. Lão Hạc là bạn bè lâu năm của Bá Kiến nên được hắn ta vui vẻ cho “mượn” góc đất cuối vườn làm nơi trú ẩn. Thị Nở, con gái hắn, rất hiền lành, Nở thầm yêu Ông Giáo sống cạnh nhà Lão Hạc, nhưng Ông Giáo đã có vợ và hai đứa con là An và Liên. Chỉ vì một lần thất tình, bị Ông Giáo từ chối, Nở tìm đến bờ sông định “chết” thì gặp Chí Phèo đang say, vì Phèo mạnh quá nên Nở không thể cưỡng lại được, đành chấp nhận số phận đen đủi của mình(để mặc cho Phèo làm gì thì làm).
Lão Hạc được tin giận quá xông vào đánh Chí Phèo nhưng cũng bị Phèo xô ngã bể đít, Lão Hạc bất lực bèn đâm đơn kiện lên quan. Trên đường đi đến nha môn Lão Hạc gặp luôn Anh Dậu đang đi kiện nhà Lão Nghị Quế mua chó mà không trả tiền. Khi đi anh Dậu còn dắt theo cả cái Tí, đứa con gái đầu lòng của anh, còn chị Dậu thì ở nhà đang đánh nhau với bọn cường hào ác bá đang đòi thuế nhà chị. Tuy vậy, vì đã được Hồ Tôn Hiến, vốn là một viên quan lớn háu sắc, đã từng ngục ngã trước Thuý Kiều xinh đẹp, biết được điểm yếu này cuả Hiến nên Phèo đã mời Hiến vào Khu Lầu Xanh lớn nhất làng Vũ Đại nhậu một bữa, bởi trong lầu xanh này có cô em họ rất giống nàng Kiều để Hiến vui chơi. Cho nên Lão Hạc thất bại thảm hại, lui về, ức quá cộng thêm hận đời Lão Hạc chẳng biết làm gì đành ăn bã chó chết , nhưng không ngờ ông giáo biết được đành đưa lão đi cấp cứu, lão Hạc điên lên khi tỉnh dậy thấy mình vẫn chưa chết, chửi cả làng một tăng, nhưng không ai rãnh nghe ông chửi, điên quá lão bèn ra tiệm tạp hoá mua luôn một thùng thuốc trừ sâu to tướng, loại cực độc đổ xuống sông làng Vũ Đại, do trong làng không có giếng và nước máy nên chủ yếu là dùng nước sông để sinh hoạt, thế là túi hôm đó cả làng Vũ Đại được ông bà hiện lên gặp mặt rồi đưa luôn xuống âm phủ. Còn lão Hạc kể từ đó lủi thủi sống cô đơn một mình, sau đó bị sóng thần cuốn xuống biển Đông gặp Long Vương. Vì vậy, ngày nay trên bản đồ Việt Nam không ai biết được ví trí của làng Vũ Đại ở đâu nữa.
Kết luận: do làng Vũ Đại không tồn tại nên chúng ta không cần phải học bài “đời thừa” của Nam Cao nữa làm chi cho mệt.